Có cô gái viết cho người yêu của mình bức thư như sau :
“ Anh thân yêu !
Thế là chúng mình quen nhau đã ba năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì quen anh, em cũng đã học được nhiều điều từ anh.
Anh của em là người thông minh, giỏi giang, luôn làm tốt mọi việc và sống rất tốt với mọi người quanh mình. Anh không câu nệ giàu nghèo, luôn đối đãi hết lòng với mọi người, vì vậy anh được nhiều bạn bè mến yêu, kính nể.
Tối nay em đến nhà anh. Đã 9h tối mà anh vẫn chưa về nhà. Thật ra điều này cũng chẳng có gì lạ đâu, bởi thường thì chẳng bao giờ anh về nhà trước 10h tối. Nhưng hôm nay, em chợt chạnh lòng khi nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị thủng vì tàn thuốc của anh. Nhìn dáng mẹ hao gầy, cặm cụi với đường kim mũi chỉ, chợt lại nghĩ về anh… Kỷ niệm ba năm quen nhau của chúng ta, em tặng anh cái đồng hồ với lời nhắn: “ Thời gian luôn hờ hững trôi đi mà chẳng chờ đợi một ai. Có những thứ chúng ta có thể lần lữa không làm ngày hôm nay, nhưng có những thứ đến ngày mai đã là quá muộn”.
Còn cái nút áo này, em gởi anh với lời nhắn chân tình: “ Đôi khi người ta biết rất nhiều điều to lớn, cao cả, nhưng lại không để ý chiếc áo mình đang mặc có bao nhiêu chiếc nút”. Anh đã sống vì mọi người, nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất đó là mẹ của anh .”
Trong xã hội hiện đại, để đánh giá sự thành đạt của một con người, người ta căn cứ vào mức độ thành công trong việc xây dựng các mối quan hệ xã hội của người đó. Tuy nhiên, lời nhắc nhở chân thành và yêu thương của cô gái dành cho người yêu của mình cũng đánh động và làm thức tỉnh ít nhiều tâm hồn của mỗi người trong chúng ta. Bởi lẽ trong cuộc sống chúng ta cũng không ít lần đã đối xử rất thờ ơ, không quan tâm đủ đến những người thân đang âm thầm sống chung quanh mình mặc dù chúng ta thực hiện rất tốt các mối quan hệ ngoài xã hội.
Nếu chúng ta đối xử tốt với mọi người trong xã hội, điều đó cũng chứng tỏ chúng ta là người tốt, nhưng vẫn chưa là người thực-sự-tốt, vì lẽ chúng ta chỉ thực hiện cái quy luật “ có qua có lại mới toại lòng nhau” và đó là điều kiện để chúng ta tồn tại. Nghĩa là tình yêu đó không hoàn toàn vô vị lợi.